Cuối tuần tổ chức cái lễ thác loạn phi luân với hội chị em cho vui

– Lợi lớn tiếng. Chị Thúy ở chổ cột bò, thấy thằng bạn chị đi lâu quá nên đi tìm, từ xa chị đã phát hiện ra Lợi đang bị ăn hiếp ; thế là chẳng nói chẳng rằng chị chạy đến tả xung hữu đột đấm đá cả ba thằng mất dạy kia thùm thụp. – Thôi đi ông! Mười phút trôi qua là mười phút mà có lẽ hai chị em không thể nào quên được trong cõi đời này vì đó là khoảng thời gian hai đứa lặng lẽ cho nhau tất cả những gì chúng có trên thể xác lẫn tâm hồn. Tui cám ơn Lợi nhiều lắm! Chị Thúy có vẻ thích thú vô cùng, chị vừa uống từng ngụm café vừa xem phim và cũng không quên bàn tán, thảo luận, dự đoán cùng thằng bạn về bộ phim đang xem. Dường như là đôi môi dày mọng, dảnh lên của chị từ nãy đến giờ vẫn cứ mấp máy gọi tên Lợi nhưng chỉ gọi thầm được thôi chứ không hề ra tiếng và lúc này, khi đôi môi nó trong màn đêm vắng lặng mày mò, lần tìm đôi môi chị thì tuyệt đối không một chút e dè, ngần ngại chi cả tuy chỉ hơi run rẫy, chần chờ chút xíu, đôi môi chị mở rộng đồng thời đưa lưỡi ra ngoài rồi hai đứa bắt đầu trao cho nhau nụ hôn đầu đời đầu tiên của một mối tình có lẽ là quá muộn màng với chị nhưng lại đến sớm với nó.