Cuối năm tổng hợp các em rau non đã thịt

-Lính lái xe đâu có nghèo như anh. Lũ đàn bà cũng bàn xong chuyện hẹn hò đổi chác với Nghĩa rồi lẩn nhanh vào các ngã đường của thành phố. -Đưa tao chơi trước, về Sài Gòn mày chơi bù. Nó gọi tên Vũ, nó van xin Vũ, nó nhắc nhở Vũ phải nhớ đến câu thề mà hai đứa đã hứa với nhau, sẽ giúp nhau thoát khỏi cuộc đời tật nguyền. -Sài Gòn bây giờ cúp điện liên miên chán quá anh Vũ ạ. -Làm ơn đi anh, mấy hôm nay bị chặn bắt hết hàng rồi! Sài Gòn bây giờ ai cũng có một tâm trạng buồn chán, buông thả. Vũ bóc gói thuốc mới toanh châm lửa, rít mạnh hơi khói ếm thật lâu để trấn áp cơn thèm. Nhưng… Mày đi sục cặc trước đi đã không có lại khóc ngoài quan ải uổng tiền. Hôm nay sao vắng vẻ lạ thường. Nhưng người bạn Khoa như con thú đói mồi. Mãi mới có ba người đàn bà chận xe. Vũ lại nhìn cô gái cười không buồn trả lời. Vũ sờ nhẹ nhàng trên khuôn ngực căng, một ngón tay len vào kẽ khuy áo cọ sát làn da nong nóng. -Lính lái xe đâu có nghèo như anh. Vũ bế xốc Quyên nhẹ nhàng đặt xuống chiếc giường phản gỗ. -Lính lái xe đâu có nghèo như anh. Vũ cho ngón tay vào trong khều trên lớp da ướt nhẫy rồi lại dùng cả bàn tay bóp mạnh hai mép thịt căng phồng. Vũ nói với theo một câu an ủi. Vũ nhìn vào chiếc kính hông rồi liếc nhìn cô gái buôn lậu, Nghĩa đang cong lưng nhấp nhổm trong lòng xe chật hẹp, quần tụt xuống tận đầu gối ra sức hưởng thụ món ăn nhục