Anh tài xế may mắn và chị khách rầm khâm vú bự

Ngực cô căng mọng đầy sữa, không mặc áo lót, núm vú in hằn qua lớp áo thun mỏng màu trắng, rung nhẹ mỗi khi cô cử động, vòng eo tròn trịa ẩn dưới chiếc quần lửng vải mềm ôm sát, làn da trắng hồng phơn phớt mồ hôi, tóc dài buộc cao lòa xòa vài sợi dính vào cổ ướt át. Bên trong căn nhà, ánh đèn vàng nhạt từ chiếc đèn bàn tỏa ra, hắt lên tường một thứ ánh sáng ấm áp nhưng không xua tan được cảm giác ngột ngạt đang bao trùm lấy Thư. Nam luồn tay vào quần lửng, ngón tay mạnh dạng chạm vào khe và mép lồn, hắn đã quá quen thuộc với nó, nhanh chóng đút 2 ngón tay vào móc lồn, “Ướt hết rồi, em thèm anh mà, đừng giả vờ nữa,” anh ta cúi xuống, kéo quần cô xuống, bú lồn, “Chụt chụt,” lưỡi liếm quanh mép, nước lồn chảy ra đùi. “Phải kết thúc hắn ta thôi, anh Hoàng yêu thương tin tưởng mình, không được để dục vọng kéo mình xa anh ấy,” Thư tự nhủ, tay siết chặt khăn, lòng nặng trĩu vì dòng tin nhắn, “Thư, anh nhớ em, gặp anh chút được không?” Hai ngày trước làm cô run rẩy hôm trước. Thư lưỡng lự, lòng bất an, “Hoàng đi làm rồi, chỉ có mình và con ở nhà, không nên để anh ta vào,” nhưng phép lịch sự khiến cô gật đầu: “Dạ, anh Nam, vào đi, mưa ướt hết rồi, anh ngồi chút cho khô áo.” Nam bước vào, mang theo mùi mưa ẩm và chút hương thuốc sát trùng thoảng lên từ áo blouse, anh ta ngồi xuống sofa, ánh mắt không rời khỏi Thư làm cơ thể nàng bất giác rùng mình, nơi sâu thẳm giữa