Ăn nằm cùng em nữ sinh nhà bên mỗi khi vợ đi vắng

Dạ để em kể cho cậu chủ nghe tiếp: cậu là con út trong nhà cha cậu là Ông Kế Thừa Toại điền chủ cả vùng này, ai cũng phải mướn đất của nhà cậu, mấy năm trước mất mùa cha em xin với ông chủ cho em làm đầy tớ trừ nợ tiền đất cậu còn người anh cả và chị hai cùng cha khác mẹ…. Hihi… phấn đấu tương lai… Em là Mãi con Ông Hai Lúa làm công thuê đất cho gia đình cậu…. Phải hiếu thảo phụ mẫu… học hành cho lắm làm gì, tiền nhiều sài 3 đời ăn ko hết… Ơn trời thật kì diệu… Sau lại là con tôi….tiếng khóc cứ kéo dài như vô tận… Ko thể mở mắt được…. Em nghe ba em nói… Đây là một cô nàng khá xinh xắn, trong mắt nàng thấy được sự trong sáng, hồn nhiên… Tôi nghe mà trong bụng sợ hải tôi hỏi em nó:
Nín dứt… Một lúc mới mấp mấy nàng nói: Cậu chủ cậu không nhớ em ah!… Cậu tỉnh lại em mừng lắm… Tôi cảm nhận đây là gian phòng khá thoải mái… Vậy là mình còn sống… Một luồng ánh sáng lướt qua, ko nhớ rõ ánh sáng cứ sáng chói cả mắt, ko thấy gì cả, cả một vùng trời đột ngột thay đổi màu đỏ và màu đen cộng hưởng vào nhau một thứ làm người khác phải hoảng hốt ko gian chuyển động cơ thể ah mà ko đó là linh hồn quay cuồng ko gian nứt ra…